Thứ Tư, 17 tháng 12, 2008

Mẫu giáo bị bỏ quên

Hồi 5 tuổi đi học mẫu giáo tôi đã có 1 kỷ niệm đáng nhớ. Hôm đó là ngày thứ 3 tôi học tại trường mẫu giáo (mà đến giờ mình vẫn còn nhớ tên đó là trường HOA HỒNG). Như thường lệ khi chuông báo hết giờ mình đã nhanh chân tọt ra xếp hàng rồi. Đứng trước tiên luôn nhe, nhưng chờ hòai chờ hòai ko thấy Bố đến đón về, nhìn từng đứa từng đứa còn sót lại cũng ra về nốt mình vừa buồn vừa tủi thân. Bây giờ thì hàng của mình ko còn đứa nào nửa, chỉ có 1 mình mình đứng trước cửa lớp nên mình lững thững đi ra cột cờ ở giữa trường chờ tiếp. Trường mẫu giáo của mình có 1 cái cột cờ ở chính giữa (giống như cái bùng binh tròn tròn vậy) xung quanh là khỏan sân rộng có trồng vài cây bàng cho mát, mảnh sân này dành cho bọn mình tập thể dục giữa buổi. Lúc này xung quanh vắng ngắt ko còn ai cả, chắc là cả trường đã về hết rồi. Nhưng mình nhớ ko lầm thì hình như còn cô giáo nửa (tội nghiệp cô ghê, em cám ơn cô lắm) cô đã ở lại với mình, nhưng ấn tựong về cô lại ko nhiều, ko nhớ lúc đó cô làm gì, hình như là đứng đợi chung với mình và có hỏi thăm về gia đình mình thì phải. Đại lọai như ba em làm gì? nhà em ở đâu?....... Chờ 1 lúc lâu vẫn ko thấy Bố mình lại đi ra cổng chờ tiếp (lúc đó chỉ buồn chứ ko thấy sợ nhe). Chờ chút xíu thì may mắn gặp được chị Mai hàng xóm, chỉ đi buôn bán ở đâu tự nhiên đi xe lôi ngang trường gặp mình đứng 1 mình nên cho mình có giang về nhà. Đi về đến cây vú sữa trước nhà thì thấy Bố dẫn xe ra trước cổng để đi đón mình.

Thật tình là gặp Bố mình múôn khóc lắm nhưng mấy chị ùa vô chọc quá trời, mình sợ khóc thì quê quá nên ko khóc để chứng tỏ cho mọi người thấy là chuyện đó là chuyện nhỏ, mình ko có sao, ko có vấn đề gì hết. (bây giờ nghĩ lại thấy mình hiền ghê và khờ nửa) Bố thì thanh minh rằng Bố quên, bình thường đi làm là về nhà luôn nên ko nhớ đón bé Út này. Hichichic

Hệ quả của câu chuyện này là mình ko cần học mẫu giáo nửa mà vô lớp 1 học luôn. Ba mình làm hiệu trưởng trừong tiểu học mà nên mình vô học dễ ẹt (dù đã trể chương trình vài ngày rồi)… Chung 1 trường Bố sẽ ko quên rước mình về nửa. Cho nên mình học sớm 1 năm là vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét