Phần 16
Khi hai con chuột trêu ngươi kia chạy ngang lần thứ ba, vẫn với tờ giấy ngoạm ngang miệng, mèo Gấu không ngạc nhiên nửa. Mọi ý nghĩ trong đầu chú lúc này tập trung hoàn toàn vào cú quăng mình.
Chỉ trong tích tắc, giống như một quả bóng màu trắng được băn ra từ một bệ phóng bí mật, mèo Gấu bay vù trong không trung. Chú duỗi mình một cái đã đáp ngay xuống mục tiêu đã chọn, nhanh như chóp.
Hai tay chú vươn dài và những chiếc vuốt xòe ra như những gọng kềm.
Cú phóng người được mèo Gấu thực hiện uyển chuyển và hoàn hảo đến mức bọn mèo hoang phải ghen tị.
Nhưng trong khi chú đinh ninh chú đã cắp được hai con chuột, mỗi tay một con (cả tác giả cũng đinh ninh như thế) thì cái mà chú tóm được hóa ra là khoảng không.
Độc giả (viết theo như nguyên bản trong sách luôn, dù biết là sai chính tả) tinh tường ắt tìm ra nguyên nhân của cú vồ trượt: Khi đi làm nhiệm vụ hiểm nghèo này, Tí Hon và Út Hoa dĩ nhiên luôn đề cao cảnh giác. Tụi nó biết rõ mèo Gấu đang nằm ở đâu và sẵn sàng vồ tụi nó bất cứ lúc nào.
Không đợi đến khi mèo Gấu sa xuống, chỉ thoáng nghe tiếng rít gió, cả hai vội vàng vứt tờ giấy và cong đuôi chạy thục mạng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét