Phần 20
Tí Hon không biết tại sao con mèo tỏ vẻ quan tâm đặc biệt đến tình bạn giữa nó và Út Hoa. Đây đã là lần thứ hai nó nghe mèo Gấu nhắc đến chuyện này. Con mèo này có vẻ nghĩ ngợi về hạnh phúc và nổi buồn nhiều hơn là về... thịt chuột! Tí Hon lạ lùng nghĩ, một mối cảm tình nhú lên trong lòng nó.
- Vì đâu ngươi tập tễnh thế?
- Em bị bẫy sập. Trước khi anh về đây, nhà vua Sang Năm đặt bẫy khắp nơi.
Nghe chú chuột nhắt kể về trường hợp thoát chết của mình, mèo Gấu tự nhiên thấy gờn gợn. Nếu mình không bảo được bọn chuột, rất có thể nhà vui sẽ lại sử dụng bẫy! Chú chuột nhắt này, và cả con bé Út Hoa kia nửa, có thể sẽ toi mạng mất! Mèo Gấu biết những cái bẫy sắt. Chú thốt nhiên rùng mình khi nhớ đến dãy răng cưa bén như dao. Đó thực sự là những cái máy chém!
Mèo Gấu đột ngột rơi vào tự lự.
Tí Hon đăm đăm nhìn con mèo, thấy tâm trí con mèo đã lãng đi. Nó biết bây giờ mà nó vọt chạy chắc chắn nó sẽ thoát. Nhưng Tí Hon nhận ra mình không muốn bỏ đi.
Đã có lúc nó muốn sờ vào tay mèo Gấu để đánh thức con mèo nhưng nó lại phân vân.
- Bọn chuột các ngươi từ nay đừng mò vào đục khoét và cắn xé các thứ trong nhà nửa! - Cuối cùng mèo Gấu ra khỏi sự đăm chiêu, nó nhìn con chuột nhắt, nghiêm nghị nói.
- Nhưng bọn em đói. - Tí Hon chớp mắt, lo lắng - Quanh đây sâu bọ chẳng còn con nào.
Mèo Gấu chép miệng:
- Chuyện đó để ta tính.
Chú vỗ tay lên đầu con chuột nhỏ, thân mật, vỗ về, không ra kiểu mèo:
- Nhóc ngươi về đi! Tối nay, ra vách tường phía sau nhà gặp ta!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét