Thứ Năm, 16 tháng 8, 2012

Có 2 con mèo ngồi bên cửa sổ - 32

Phần 32

    Mèo Gấu buồn phiền không kém gì công chúa.
    Chú nhớ lúc công chúa Dây Leo ôm chú vào lòng và rúc những ngón tay vào bộ lông mềm của chú, giọng rên rỉ:

- Thế là khốn khổ cho mày rồi, Gấu ơi! Bọn chuột đã thôi cắn phá nhưng chúng vẫn lít chít hằng đêm, mày nghe thấy chứ?

    Cô cúi nhìn Gấu, mái tóc đẹp rũ xuống trên trán con mèo:

- Hóa ra lâu nay mày chẳng tóm được con chuột nào hở Gấu? Mày giả tiếng chuột hay đến thế cơ mà!

    Gấu nằm im trong lòng công chúa, chú nghe tất cả, nhưng không biết nói gì, dù là nói tiếng mèo hay tiếng chuột.
    Nỗi lo lắng đã khóa miệng chú lại, khóa cả tâm trí chú. Mèo Gấu thấy đầu óc mình vón cục lại, chẳng ý tưởng nào mọc lên cũng chẳng có ý tưởng nào gieo xuống.
   Chú đã cố giúp con chuột nhắt và bạn bè của nó. Chú đã làm tất cả những gì một con mèo có thể làm được, điều mà những con mèo khác không bao giờ làm.
   Nhưng bây giờ thì hỏng bét. Những tiếng chít chít chít.
   Chuột kêu chít chít cũng như mèo kêu meo meo, chó kêu gâu gâu, lá kêu rì rào và cỏ kêu xào xạc. Đó là âm thanh của tự nhiên, chú có quyền năng gì bắt cuộc sống phải ngưng lại để nhà vua Sang Năm dễ ngủ và chú khỏi bị tống khỏi nhà.
   Chán nản và bất lực, mèo Gấu chả buồn nghĩ ngợi nữa. Chú để mặc cho đầu óc bềnh bồng, bềnh bồng.
   Trong một lúc chú thấy tâm trí chú loãng đi, trắng và xốp, như những đám mây, và một nỗi nhớ dịu nhẹ tràn về:

              Chỗ em nắng đã lên chưa
              Nửa đêm gió lạnh sương lùa làm sao?
              Mùa đông về tới cổng rào
              Nhớ tìm áo ấm mặc vào, Áo Hoa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét