Hôm qua đi Cần Thơ. Mà cũng ko thông báo trước vì sáng đi chiều về nên hình như cả 2 ngày ko post được truyện. Chắc là cuối tuần ko thể có phần mới được rồi vì bận chơi bời. Hihi hôm nay tiếp tục đây.
Nếu tiếp theo phần 36 dĩ nhiên phải là phần 37 nhưng không biết sao trong sách lại là phần 38. Mình tôn trọng tất cả hình thức và nội dung của cuốn sách (dù sai chính tả hay có gì khác thường) nên vẫn giữ y nguyên như trong sách. Vì thế mới có phần 38 khó hiểu này.
Phần 38
- Mày làm sao thế hở Gấu?
Một ngày công chúa Dây Leo phát hiện những vết xước trên người con mèo.
- Mày đi đánh nhau với bọn chuột à?
Nhiều mảng lông của chú bị tróc, có nơi lộ cả da và cô nhìn thấy những vết cào.
- Chúng đánh mày ra nông nỗi này ư?
Tệ hơn nữa, tai trái của chú bị rách.
- Nhưng làm sao một con mèo lại bị lũ chuột cấu xé như thế này được?
Công chúa nói, lo lắng bồn chồn, không cần phải tinh ý như tác giả mới thấy mắt cô ngân ngấn nước.
Mèo Gấu nghe thấy hết và nhìn thấy hết, nhưng nó không thể nói được ngôn ngữ của loài người.
Giả như có nói được thì nó cũng không biết nói gì. Chẳng lẽ bảo với công chúa rằng nó bị những con mèo khác tấn công và sở dĩ như vậy là vì nó ra sức bảo vệ cho lũ chuột. Nói vậy có thánh mới tin nổi! Công chúa thì không phải là thánh.
- Hay để tao xích mày lại để mày khỏi đi đánh nhau?
Công chúa vừa nói dứt câu, con mèo nhảy phóc một cái, đã ở trên cành sứ.
- Thôi, tao nói đùa thế thôi!
Công chúa xuống giọng. Cô cũng chẳng muốn xích con mèo. Một con mèo vô dụng đến mức phải xích lại để khỏi bị chuột tấn công, đó là cái cớ chính đáng để nhà vua Sang Năm tống mèo Gấu ra cửa mà không ai có thể ngăn cản được.
Bắt đầu kịch tính :D. Cứ như đọc truyện cổ tích ấy :D
Trả lờiXóauh như đọc truyện cổ tích vậy.
Trả lờiXóa