Phần 59
Khuya ngày thứ tám, bọn chuột vẫn phát ra những tiếng chút chít từ các ngóc ngách bí mật.
Mèo Gấu bất lực nằm co mình ngoài ban công, hờ hững đếm sao rơi.
Ở bên trong lâu đài, trên chiếc giường nêm có vải bọc màu rượu vang nhà vua Sang Năm lại bắt gặp mình trằn trọc.
Tối hôm trước ông yên giấc vì không còn nghe tiếng quạ. Nhưng khi bầy quạ đi rồi ông lại nhức nhối vì tiếng chuột
Ông bực bội đưa bàn tay lên đếm vì ban đêm ông không thể nhìn vào tấm lịch.
Những ngày này công chúa Dây Leo không còn níu kéo hay năn nỉ nhà vua mỗi khi ông hét lên con số đếm ngược nữa, không phải vì cô không muốn mà vì cô không còn hơi sức.
Cô dành sức lực và thời gian để ngồi cạnh mèo Gấu nhiều hơn. Cô không biết bằng cách đó cô đang vô tình giúp lũ chuột nhắt trong lâu đài.
Nhìn cách công chúa chăm sóc mèo Gấu cứ tưởng đó là con mèo bệnh.
Mèo Gấu trông như đang phát bệnh thật. Nó ủ rũ vùi đầu vào bàn tay của cô chủ nhỏ, đôi môi mỏng chốc chốc lại nhả ra những tiếng thở than.
Chỉ còn hai ngày nữa thôi, mèo Gấu sẽ rời khỏi lâu đài, như vậy chú sẽ không còn cơ hội gặp lại Áo Hoa của chú nữa.
Thực sự thì chú không biết nàng mèo tam thể của chú có sẽ nhìn thấy những bức tranh mèo dán dọc phố hay không, nhưng giả như một ngày đẹp trời nào đó nàng tình cờ trông thấy và tìm được đến lâu đài nhà vua thì điều đó cũng chẳng có ý nghĩa gì khi chú đã không còn ở đây nữa.
Sẽ buồn như lá
Sẽ buồn như cây
Ngày em tìm đến
Không còn anh đây...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét